watch sexy videos at nza-vids!

CoLoa.info

Wap Tải Game Miễn Phí Dành Cho Di Động
HOMEAVATARiwintruyen sex
wap tong hop Hi,Mozilla Hãy lưu lại trang CoLoa.info này và giới thiệu tới bạn bè nhé!
+ 2s21994.apk.vn Kho Tải Game Và Ứng Dụng Cho Android Hoàn toàn miễn phí
Truyện sex loạn luân không tuổi tác Phần 2
Tổng hợp truyện teen - Truyền thuyết hoa hồng xanh

Truyền thuyết hoa hồng xanh

Tác giả: ariance - Bùi Cẩm Linh

Thể loại: kì ảo

Tuy là truyện ngắn, nhưng trên word truyện này khá dài, 30 trang word, nên mình sẽ phải post dần qua nhiều kì!



Truyền thuyết hoa hồng xanh
- Bùi Cẩm Linh –


Giữa tiếng gió tru dài ngút ngàn tưởng như bất tận, có một người bước đi vô định trên cánh đồng cỏ khô cháy âm ỉ, lác đác và hoang vắng. Ánh mặt trời nơi ráng chiều tàn nhẫn hắt bóng anh trải lên nền đất thành một vệt loang loáng đen, như thấm vào trong những cô độc của cát sỏi. Người ấy không lau mồ hôi trên trán, không dừng chân dù chỉ một phút để nghỉ ngơi, chỉ thầm lặng đi hoài, đi hoài như thế, phải chăng để tìm một chân trời trong vô vọng? Tôi chạy theo, gọi và kìm chặt người ấy lại, nhưng đôi bàn tay tôi giống như một ngọn gió mỏng manh, chẳng thể níu lại bất cứ thứ gì, dù là bước chân của anh…



1. Chuyện kể rằng thế gian tồn tại cuốn nhật kí ba màu: màu đen, để khắc họa một tâm hồn u tối, lạc lõng; màu bạc, nơi để viết vào đó những cảm xúc trôi nổi của một ngày hoang mang, lơ đãng, vô định; và màu xanh biếc như của bầu trời hay những bông xạ cúc lam, dành trọn cho những phút giây hạnh phúc của cuộc đời. Nội nói, khi nào có thể nhìn cả cuốn nhật kí chỉ với một màu lam, ấy là lúc con người ta hạnh phúc, trọn vẹn. Những lúc đó, tôi chỉ cười, và giấu ánh mắt của mình đằng sau trang giấy. Có nên chăng, nếu tôi chỉ cho nội thấy, thế giới tôi nhìn được hoàn toàn không tồn tại màu xanh?


Cũng như cuốn nhật kí đang nằm trên tay tôi vậy. Hai năm trước, khi tỉnh dậy trong bệnh viện với kí ức trống rỗng và cuốn sổ bìa nâu sờn gáy là thứ duy nhất mang trên người, tôi phát hiện ra những trang giấy màu xanh đã biến mất. Có hề gì? Đằng nào tôi cũng không cần sử dụng đến chúng. Gấp lại cuốn nhật kí, tôi nhìn ra chân trời xa xăm, nơi thoang thoảng một dải sáng nhạt nhòa màu sữa đục, lốm đốm những vảy mây đen âm u nặng trĩu nước. Đã hơn một lần, tôi mơ về giấc mơ ấy. Người thanh niên là ai, tôi không biết, cũng chẳng bao giờ nhìn rõ mặt anh trong giấc mơ. Những hình ảnh ấy được tôi xếp lại trong những trang giấy bạc, mơ hồ và tràn đầy những liên tưởng kì cục, huyền hoặc và hoang đường, hệt như màu sắc của chính giấc mơ đem lại vậy.



- Nội à, nếu như, chỉ nếu như thôi, ngày nào đó màu xanh biến mất, con phải làm sao?


- Đi tìm, con ạ - nội tôi mỉm cười hồn hậu – hạnh phúc không biến mất hoàn toàn, chỉ là con có sẵn sàng để tìm nó hay không thôi! – Nhưng rồi nội lại nhìn tôi bằng ánh mắt nghi ngại. Tôi quay đầu tránh ánh mắt ấy. Nội từng nói, từ khi tỉnh lại, tôi không hoàn toàn là tôi nữa. Đó là nội nói, còn tôi chẳng nhớ chút xíu nào về cảm giác của những năm tháng xưa cũ ấy. Nó mờ nhạt, giống ảo ảnh, hoặc một cái gì đó như chiếc gương thần xanh đã vỡ tan thành nhiều mảnh và thất lạc về phía bên kia của đường chân trời. Nếu như những dòng kí ức ấy trước kia được xếp ở ba mảng màu rõ rệt, thì giờ nếu có thể, tôi sẽ gói chúng gọn vào trong những trang giấy bạc, chỉ bạc mà thôi.


Lặng lẽ bước ra ngoài ban công, một lần nữa, tôi ngước đầu nhìn trời. Bầu trời hoàng hôncuối hạ đầu thu, lạnh lẽo với những cánh chim mảnh và cô độc, nhạt nhòa như tan biến dần vào cơn gió của bóng tối. Nhưng chúng vẫn còn là những con chim may mắn. Bên bờ sông đang lững lờ trôi kia, những đóa phong lữ rung rinh chiếc cánh mỏng tang, khát khao trong vô vọng được bay theo cơn gió để thoát khỏi sự tù túng của mặt đất, mà nào có được?

- Đến bao giờ, em mới thôi nhìn thế giới với màu mắt đó?


Tôi quay lại nhìn. Dan bước qua những viên gạch đen trắng như xếp thành một bàn cờ khổng lồ, lặng lẽ tiến về phía tôi. Màu da trắng cùng mái tóc sáng màu bạch kim khiến anh có gì đó không ăn nhập hoàn toàn với khung cảnh có phần u tối xung quanh. Tôi mỉm cười, không nói, hướng đôi mắt trở lại với bầu trời huyễn hoặc của mình. Dan đơn giản chỉ đến đứng bên cạnh. Thật lạ lùng, chúng tôi đã từng yêu nhau, nhớ nhau đến cồn cào, say đắm. Chúng tôi cũng từng chia li, để rồi mỗi người chìm đắm trong sự đau khổ và giày vò tưởng chừng như không thể nguôi ngoai. Đúng, anh là một phần của quá khứ xáo trộn trong tôi, một phần của cái kí ức bàng bạc mà tôi đã cất sâu dưới đáy tim. Vậy mà giờ đây, dưới bầu trời trải dài bất tận tưởng chừng như vô hạn, tôi vẫn có thể đứng bên anh như một người bạn, cùng anh đón chờ khoảnh khắc cuối cùng của một ngày, lặng lẽ, nhưng phần nào đó yên bình…


- Thật buồn! – tôi nói – giá như có ai đó có thể trả lời giúp em…


Một cơn gió từ đâu thổi tới, nhởn nhơ cuốn quanh bờ vai tôi, lành lạnh.


Thu qua, đông đến, hơi thở của gió đọng trong từng giọt sương buổi sớm, lạnh đến tê tái. Giá như dòng sông có thể đóng băng, ít ra, phong lữ cũng không cần phải thấy từng cái run lẻ loi cô độc của nó phản chiếu lại trên mặt gương như thế. Nhưng nó vẫn sống, kiên trì, bền bỉ, để chờ đợi điều gì?Xuân về, gió mơn trớn, đùa bỡn, vui vẻ. Phong lữ run rẩy co mình giữa một góc màu xám của đất trời. Ai bảo cứ xuân là đẹp?


Rồi hạ ùa tới, nhanh và mạnh như một cơn lốc. Gió hòa vào tâm trạng của bầu trời, tàn nhẫn phả cái nóng vào từng cánh hoa. Cảm giác như sắc tím đã nhạt nhòa dần…


Mùa thu. Lá vàng rơi. Phong lữ gần như héo úa.


- Nội ơi! – tôi thảng thốt gọi. Nội lau từng giọt nước nhỏ đang nhẹ
- Tổng hợp các câu truyện hay mình tổng hợp từ nhiều nguồn... Một số truyện có yếu tố người lớn... Bạn nào ko đọc thì bỏ qua nhé. Thân!
- Những câu truyện được nhiều người quan tâm, truyện hay... Đó là những truyện xuất sắc...đọc là nghiện.doc truyen online
GAME HAY MIỄN PHÍ

Tags : ionline tai zalo doc truyen sex truyen loan luan ibet88 tin nhan hinh
C-STAT